Mất thính lực: phân tích triệu chứng

2023-01-11 10:55 AM

Mất thính lực có thể được chia thành ba loại nguyên nhân: mất thính lực dẫn truyền, mất thính lực thần kinh tiếp nhận và mất thính lực hỗn hợp.

Biên tập viên: Trần Tiến Phong

Đánh giá: Trần Trà My, Trần Phương Phương

Mất thính lực xảy ra khi có sự gián đoạn của con đường phức tạp trong đó sóng âm thanh được chuyển đổi thành xung điện, truyền đến não và được hiểu là âm thanh. Việc xác định điểm gián đoạn là rất quan trọng để đánh giá mất thính lực.

Nguyên nhân

Mất thính lực có thể được chia thành ba loại nguyên nhân: mất thính lực dẫn truyền (CHL), mất thính lực thần kinh tiếp nhận (SNHL) và mất thính lực hỗn hợp (MHL). Mất thính lực dẫn truyền là kết quả của sự tắc nghẽn kênh, suy yếu màng nhĩ (TM), hoặc trở kháng quá mức ở tai giữa (tràn dịch) hoặc xương con (xơ cứng tai). Mất thính lực thần kinh tiếp nhận là kết quả của sự suy giảm chức năng của tai trong hoặc ốc tai, dây thần kinh sọ số tám hoặc hệ thống thần kinh trung ương. Mất thính lực hỗn hợp liên quan đến sự thiếu hụt trong cả hai thành phần của thính giác.

Các nghiên cứu gần đây cho thấy khoảng 16% người Mỹ trưởng thành và hơn 8% thanh niên từ 20 đến 29 tuổi đã ghi nhận mất thính lực. Khi mới sinh, cứ 1.000 trẻ sơ sinh thì có 1 trẻ mắc mất thính lực sâu, với một số tương đương có mất thính lực vừa phải ảnh hưởng đến lời nói. Trong số những người trên 65 tuổi, 7–8% báo cáo mất thính lực; tuy nhiên, hơn hai lần con số đó có bằng chứng về mất thính lực khi được sàng lọc. Có tới 50% người Mỹ có bằng chứng về mất thính lực khi họ 75 tuổi. Nguy cơ mắc mất thính lực cao nhất ở nam giới, người da trắng, một số nghề nghiệp (quân đội, lính cứu hỏa và công nhân nhà máy) và trong một số hoạt động giải trí (âm nhạc lớn và bắn mục tiêu).

Đánh giá đặc điểm

Sự tiến triển, mức độ nghiêm trọng, tính chất bên, không đối xứng và các triệu chứng liên quan (ù tai, chóng mặt và đau) là những đặc điểm khác biệt chính.

Mặc dù bệnh nhân bị mất thính lực cấp tính có thể bị giảm thính lực, nhưng hầu hết bệnh nhân bị mất thính giác mãn tính không có mối quan tâm cụ thể nào về thính giác. Họ có thể bị cô lập với xã hội, rối loạn cảm xúc, suy giảm chức năng và thậm chí nhầm lẫn. Các thành viên trong gia đình cho biết các câu trả lời chậm, quá to hoặc không phù hợp cũng như xu hướng độc quyền hoặc làm gián đoạn cuộc trò chuyện hoặc nghiêng đầu trong cuộc trò chuyện. Mất thính lực dẫn truyền, trong khi thường khởi phát đột ngột do tắc ống tủy hoặc tích tụ dịch nhanh chóng, có xu hướng nhẹ về bản chất. Mất thính lực thần kinh tiếp nhận có thể đột ngột và nghiêm trọng (vô căn và mạch máu), hoặc dần dần (hội chứng Ménière và u dây thần kinh thính giác). Mất thính lực dẫn truyền thường ảnh hưởng đến chất lượng thính lực trước tiên, với cảm giác “đầu óc trống rỗng” bị bóp nghẹt. Người bệnh có thể mất khả năng phân biệt tần số cao và giọng nói; tuy nhiên, chúng vẫn có khả năng phát hiện ra những âm thanh tinh tế. Mất thính lực thần kinh tiếp nhận thuộc “loại cảm giác” (chẳng hạn như suy giảm chức năng của cơ quan Corti) dẫn đến ngưỡng nghe cao nhưng duy trì khả năng phân biệt giọng nói, trong khi “loại thần kinh” (chẳng hạn như tổn thương dây thần kinh thính giác) làm suy yếu khả năng phân biệt giọng nói. Cả hai loại mất thính lực thần kinh tiếp nhận đều có xu hướng sâu sắc hơn mất thính lực dẫn truyền. Ù tai thường liên quan đến mất thính lực thần kinh tiếp nhận. Chóng mặt phản ánh sự rối loạn của tai trong hoặc dây thần kinh sọ số 8 (ví dụ: bệnh Ménière, viêm mê cung, khối u, thiếu máu cục bộ thân não và rò ngoại dịch). Đau hoặc áp lực có thể chỉ ra chấn thương, nhiễm trùng, tràn dịch và hiếm gặp là u thần kinh số 8.

Kiểm tra thính giác đơn giản có thể xác nhận mất thính lực hoặc phát hiện sự bất đối xứng đáng kể về thính giác. Yêu cầu bệnh nhân bịt một tai, yêu cầu họ xác định những âm thanh nhỏ như tiếng tích tắc của đồng hồ, tiếng cọ xát của hai ngón tay vào nhau hoặc một lời nói nhẹ nhàng. Giọng thì thầm có độ nhạy 90% để phát hiện mất thính lực. Kiểm tra tai, ống tai và  bề mặt màng nhĩ  để loại trừ các nguyên nhân rõ ràng của mất thính lực dẫn truyền chẳng hạn như ráy tai. Soi khí nén để chứng minh chuyển động bình thường của  bề mặt màng nhĩ  giúp loại trừ thủng, xẹp phổi,

Rối loạn chức năng ống Eustachian, xơ cứng  bề mặt màng nhĩ, và tràn dịch tai giữa.

Nghiệm pháp Weber được thực hiện với âm thoa rung đặt trên đỉnh đầu bệnh nhân và được yêu cầu mô tả âm thanh nghe được. Âm thanh được cho là to hơn ở tai bị ảnh hưởng trong mất thính lực dẫn truyền đó. Âm thanh trong tai không bị ảnh hưởng được cho là to hơn trong mất thính lực thần kinh tiếp nhận. Thử nghiệm của Rinne được tiến hành với âm thoa rung đặt trên xương chũm để phát hiện sự dẫn truyền của xương (BC) và khi bệnh nhân không còn nghe thấy âm thanh nữa, âm thoa sẽ được giữ cạnh tai để kiểm tra sự dẫn truyền của không khí (AC). Ở một người có thính giác bình thường, dẫn truyền của không khí tốt hơn đáng kể so với dẫn truyền của xương. Mất thính lực dẫn truyền làm giảm dẫn truyền của không khí và ít tác dụng lên dẫn truyền của xương.

Gần đây, độ chính xác và các giá trị dự đoán liên quan đến các thao tác được dạy truyền thống này đã bị nghi ngờ.

Xét nghiệm. Một phương pháp kiểm tra thời thơ ấu đã được thiết lập tốt hiện nay liên quan đến việc sử dụng sàng lọc định kỳ ở trẻ sơ sinh. Phản ứng thân não thính giác và phát xạ âm thanh có thể xác định một cách đáng tin cậy trẻ sơ sinh sớm mất thính lực. Đối với các nhóm tuổi khác, thính lực đồ được thực hiện ở một số đáp ứng tần số là tiêu chuẩn để phát hiện những người mắc bệnh mất thính lực.

Mặc dù độ nhạy tốt (93–95%), nhưng độ đặc hiệu kém (60–74%) có thể dẫn đến nhiều kết quả dương tính giả. Thính lực học có thể phát hiện mất âm đơn thuần nhưng cũng có thể xác định suy giảm khả năng phân biệt giọng nói.

Kiểm tra âm thanh thuần túy ghi lại âm thanh decibel thấp nhất nghe được ở một tần số nhất định. Thật không may, nó không xác định khả năng phân biệt ngôn ngữ của một người. Mặt khác, phát hiện giọng nói có thể ước tính sự suy giảm chức năng ngôn ngữ thực tế ở một bệnh nhân hợp tác và chu đáo.

Cuối cùng, thính giác được khuyến nghị cho bất kỳ ai có kết quả kiểm tra tai bình thường, những người tán thành việc nghe khó khăn hoặc những người thất bại trong thử thách nghe đơn giản như phát hiện lời nói thì thầm.

Phản ứng gợi lên thính giác phát hiện kích thích điện não đồ gây ra bởi âm thanh lặp đi lặp lại và có thể hữu ích ở bệnh nhân bị che khuất, không hợp tác hoặc rất trẻ.

Trong những trường hợp không rõ nguyên nhân, các xét nghiệm về bệnh tự miễn dịch, bệnh giang mai và bệnh tuyến giáp có thể được thực hiện.

Chụp cắt lớp vi tính (CT) nhanh, ít tốn kém hơn so với chụp cộng hưởng từ (MRI) và có thể phát hiện chảy máu hoặc các bất thường do chấn thương như gãy xương bên trong mỏm đá. Mất thính lực dẫn truyền từ dị thường tai giữa, xơ cứng màng nhĩ và cholesteatoma cũng có thể được nhìn thấy trên CT. MRI với gadolinium được sử dụng ở những bệnh nhân mắc mất thính lực thần kinh tiếp nhận và vượt trội so với chụp CT đối với bệnh chất trắng, biến cố mạch máu, u thần kinh thính giác và rối loạn mê cung. CT có độ phân giải cao với độ tương phản có thể được sử dụng trong trường hợp chống chỉ định chụp cộng hưởng từ. Mất thính lực sâu đột ngột hoặc mất đối xứng rõ rệt khi khám tai bình thường đòi hỏi phải chụp ảnh khẩn cấp.

Kể từ năm 1992 khi mối liên hệ di truyền đầu tiên với chứng mất thính giác được chứng minh, hàng trăm locus di truyền đã được phân lập có liên quan đến mất thính lực. Với sự ra đời của sàng lọc phổ quát cho trẻ sơ sinh đối với mất thính lực, chúng tôi hiểu rõ hơn về tần suất và sự khởi phát của mất thính lực di truyền. Trong số trẻ sơ sinh mắc chứng mất thính lực đã được chứng minh, 25% là do mất thính lực dẫn truyền, với khoảng 15% trong số này là do microtia hoặc hẹp tai ngoài hoặc tai giữa. Trong số những người mắc mất thính lực thần kinh tiếp nhận nhiều hơn, khoảng 25% là do di truyền (với nhiều trường hợp trong số này không có triệu chứng về bản chất). Hầu hết các trường hợp mất thính lực không đặc hiệu di truyền được di truyền theo kiểu lặn nhiễm sắc thể thường và phần lớn dẫn đến mất thính lực thần kinh tiếp nhận do khiếm khuyết ốc tai. Các dạng phổ biến của bệnh mất thính lực ở người trưởng thành như xơ cứng tai và bệnh Ménière cũng có thể tuân theo kiểu di truyền.

Chẩn đoán phân biệt

Các nguyên nhân phổ biến của mất thính lực thần kinh tiếp nhận bao gồm mất thính lực vô căn, u thần kinh thính giác, bệnh đa xơ cứng, suy giáp, suy đốt sống nền, đột quỵ, hội chứng Ménière và hiếm khi nhiễm độc thuốc. Mất thính lực dẫn truyền thường gặp nhất do ráy tai bị ảnh hưởng, thủng màng nhĩ, tràn dịch tai giữa và xơ cứng tai. Hiếm khi, các khối u (ví dụ: ung thư tế bào vảy, exostoses hoặc cholesteatoma) có thể gây ra mất thính lực dẫn truyền. Mất thính lực hỗ hợp phổ biến nhất là thứ phát do lão hóa và mất tiếng ồn.

Biểu hiện lâm sàng

Bệnh nhân trưởng thành mắc mất thính lực dẫn truyền thường có biểu hiện khởi phát đột ngột của mất thính lực một bên và thường là tần số cao, đôi khi có liên quan đến các triệu chứng tai ngoài. Bệnh nhân mắc mất thính lực thần kinh tiếp nhận có biểu hiện ngấm ngầm hơn, nhưng có thể tiến triển thành mất thính lực hoàn chỉnh và sâu sắc hơn, đồng thời có liên quan đến các bệnh có tính chất nghiêm trọng hơn. Do đó, việc sàng lọc đã được ủng hộ để phát hiện các dạng mất thính lực có thể điều trị được và để xác định các tình trạng cơ bản nghiêm trọng liên quan đến khiếm thính. Tuy nhiên, các khuyến nghị sàng lọc dựa trên dân số rất khác nhau giữa các tổ chức quốc gia và vẫn còn gây tranh cãi do thiếu bằng chứng thuyết phục về hiệu quả của nó.

Bài viết cùng chuyên mục

Khó thở cấp: đánh giá lâm sàng và chỉ định can thiệp

Đánh giá hô hấp gắng sức bởi quan sát lặp lại các yếu tố lâm sàng tần số, biên độ và dạng hô hấp; tìm kiếm dấu hiệu sử dụng cơ hô hấp phụ và những đặc điểm của suy kiệt hô hấp.

Mất ý thức thoáng qua: ngất và co giật

Chẩn đoán mất ý thức thoáng qua thường dựa vào sự tái diễn, và sự phân tầng nguy cơ là điều thiết yếu để xác định những người cần phải nhập viện, và những người được lượng giá an toàn như bệnh nhân ngoại trú.

Đi tiểu ra máu: các nguyên nhân thường gặp

Tiểu máu đại thể gợi ý nghĩ nhiều đến bệnh lý đường tiểu và luôn đòi hỏi phải đánh giá thêm. Tiểu máu vi thể thường tình cờ phát hiện ở bệnh nhân không có triệu chứng và thách thức nằm ở việc phân biệt các nguyên nhân lành tính với các bệnh lý nghiêm trọng.

Đánh giá tình trạng dinh dưỡng qua tiền sử bệnh lý

Sau khi yêu cầu bệnh nhân mô tả các triệu chứng hoặc vấn đề y tế khiến họ phải tìm kiếm sự chăm sóc y tế, hãy bắt đầu khám phá mối quan hệ giữa chế độ ăn uống và bệnh có thể tồn tại.

Đau bụng cấp: bệnh nhân rất nặng với chỉ số hình ảnh và xét nghiệm

Nếu xquang ngực không chứng minh có khí tự do hoặc tương đương nhưng nghi ngờ trên lâm sàng cao như đau bụng dữ dội khởi phát đột ngột với tăng cảm giác đau, đề kháng vùng thượng vị, cho chụp CT nhưng trước tiên cho làm amylase và ECG.

Cổ trướng: phân tích triệu chứng

Cổ trướng là do giãn động mạch ngoại vi ở bệnh nhân xơ gan, tăng áp tĩnh mạch cửa gây ra tăng áp lực xoang, gây ra sự giãn động mạch nội tạng và ngoại biên qua trung gian oxit nitric.

Triệu chứng và dấu hiệu bệnh mắt

Tiết tố mủ thường do nhiễm vi khuẩn ở kết mạc, giác mạc hoặc túi lệ. Viêm kết mạc hoặc viêm giác mạc do vi rút gây tiết tố nước.

Phân tích và quyết định trong chẩn đoán bệnh lý

Thông thường, cây quyết định được sử dụng để đại diện cho các lựa chọn thay thế khác nhau, với các xác suất được chỉ định cho các lựa chọn thay thế và tiện ích gắn liền với các kết quả có thể xảy ra.

Viêm gan: phân tích triệu chứng

Viêm gan A phổ biến nhất đối với viêm gan cấp tính và viêm gan B và viêm gan C hầu hết dẫn đến nhiễm trùng mãn tính. Vi-rút viêm gan D có thể đồng nhiễm hoặc bội nhiễm. Viêm gan E ở các quốc gia kém phát triển.

Tiếng thở rít: phân tích triệu chứng

Thở rít thì hít vào, cho thấy có tắc nghẽn ở hoặc trên thanh quản, thở rít hai pha với tắc nghẽn tại hoặc dưới thanh quản, thở khò khè gợi ý tắc khí quản xa hoặc phế quản gốc.

Thiểu niệu và vô niệu: phân tích triệu chứng

Thiểu niệu cấp tính nên được nhập viện do nguy cơ phát triển các biến chứng có thể gây tử vong như tăng kali máu, quá tải dịch, nhiễm toan chuyển hóa và viêm màng ngoài tim.

Đau đầu: đánh giá các nguyên nhân thường gặp

Đau đầu là triệu chứng rất thường gặp và thường lành tính. Điều thách thức là phải nhận ra số ít bệnh nhân có bệnh lý nghiêm trọng hoặc cần điều trị đặc hiệu.

Tím tái: phân tích triệu chứng

Tím tái xuất hiện khi nồng độ hemoglobin khử trong các mô da vượt quá 4 g/dL, tím tái được phân loại là trung ương hoặc ngoại vi dựa trên sự bất thường cơ bản.

Giảm vận động ở người cao tuổi

Tránh, hạn chế và ngưng các thiết bị xâm lấn, đường tĩnh mạch, ống thông tiểu) có thể làm tăng triển vọng bệnh nhân cao tuổi cho chuyển động sớm

Yếu chi một bên: đánh giá đặc điểm khởi phát lâm sàng

Trong tất cả các trường hợp, tham khảo lời khuyên của các chuyên gia thần kinh và tìm hiểu thêm bằng cách tiến hành chọc dịch não tủy ± MRI nếu CT không tìm ra nguyên nhân.

Sốt: đánh giá chuyên sâu ở bệnh nhân sốt dai dẳng không rõ nguyên nhân

Nếu nguyên nhân gây sốt vẫn không rõ ràng, tiếp tục làm các xét nghiệm chuyên sâu với chụp bạch cầu gắn nhãn, xạ hình xương, siêu âm Doppler và/hoặc sinh thiết gan, và cân nhắc các chẩn đoán loại trừ, ví dụ bệnh Behget's, sốt địa Trung Hải, sốt giả tạo.

Tiểu khó: đi tiểu đau

Nghiên cứu thuần tập được thiết kế đã chỉ ra rằng một số phụ nữ có thể được chẩn đoán đáng tin cậy với viêm bàng quang không biến chứng mà không có kiểm tra thể chất.

Viêm miệng: phân tích triệu chứng

Viêm miệng đại diện cho một loại nhiễm trùng niêm mạc miệng, tình trạng viêm và các tổn thương miệng khác, có thể là bệnh ác tính nên các tổn thương dai dẳng.

Đồng tử không đều: phân tích triệu chứng

Ở hầu hết các bệnh nhân, đồng tử không đều được phát hiện tình cờ; các triệu chứng là tương đối hiếm gặp, cần hỏi về các triệu chứng ở mắt như đau, đỏ, chảy nước mắt, sợ ánh sáng.

Định hướng chẩn đoán khó nuốt

Bệnh nhân với khó nuốt cần loại trừ các bệnh lý nghiêm trọng, trừ khi tiền sử chỉ ra vấn đề miệng hầu, kiểm tra thực quản để loại trừ tắc nghẽn cơ học.

Nguyên tắc quản lý đau

Đối với đau liên tục, giảm đau kéo dài cũng có thể được đưa ra xung quanh thời gian với một loại thuốc tác dụng ngắn khi cần thiết để đột phá với đau đớn.

Nhịp tim chậm: phân tích triệu chứng

Các tình trạng có thể nhịp tim chậm bao gồm phơi nhiễm, mất cân bằng điện giải, nhiễm trùng, hạ đường huyết, suy giáp/cường giáp, thiếu máu cơ tim.

Phòng chống thừa cân béo phì

Béo phì rõ ràng liên quan đến đái tháo đường type 2, cao huyết áp, tăng lipid máu, ung thư, viêm xương khớp, bệnh tim mạch, ngưng thở khi ngủ tắc nghẽn và hen suyễn

Nhân tuyến giáp: phân tích triệu chứng

Tiếp xúc với bức xạ ion hóa hoặc xạ trị chùm tia bên ngoài (đặc biệt là trước 20 tuổi) làm tăng tỷ lệ mắc các nhân tuyến giáp lành tính và ác tính với tỷ lệ 2% mỗi năm và đạt đỉnh 15–20 năm sau khi tiếp xúc.

Phân tích tình trạng té ngã để chẩn đoán và điều trị

Hầu hết xét nghiệm máu đều có giá trị thấp và nên được thực hiện để xác nhận nghi ngờ, điện tâm đồ rất hữu ích ở người cao tuổi để loại trừ bệnh tim.