- Trang chủ
- Sách y học
- Bài giảng sinh lý bệnh
- Loạn thị: rối loạn độ hội tụ của mắt
Loạn thị: rối loạn độ hội tụ của mắt
Loạn thị là tình trạng độ hội tụ của mắt bị rối loạn gây nên sự khác nhau về khả năng hội tụ của mắt trên các mặt phẳng vuông góc với nhau.
Biên tập viên: Trần Tiến Phong
Đánh giá: Trần Trà My, Trần Phương Phương
Loạn thị thường là do tăng độ cong của một trong những mặt phẳng của giác mạc. Ví dụ như mắt bị loạn thị có thể có bề mặt giác mạc giống như mặt bên của quả trứng. Độ cong của mặt phẳng dọc theo trục dài quả trứng khác so với độ cong của mặt phẳng theo trục ngắn của quả trứng.
Hình. Bệnh loạn thị, chứng tỏ tia sáng hội tụ tại một tiêu điểm trong một tiêu diện (mặt phẳng AC) và tại một tiêu điểm khác trong mặt phẳng một góc vuông (mặt phẳng BD).
Bởi vì mắt loạn thị có độ cong của trục này khác so với trục kia nên ánh sáng ở phía ngoại biên đi theo mỗi trục sẽ có hướng đi khác nhau. Các tia sáng đều được phát ra từ một nguồn, đi qua một hệ thấu kính của mắt loạn thị. Các tia sáng đi theo trục đứng, biểu thị bằng trục BD, được hội tụ mạnh hơn các tia sáng đi theo trục nằm ngang, biểu thị bằng trục AC bởi vì độ hội tụ của trục đứng mạnh hơn trục nằm ngang. Điều đó làm cho các tia sáng khi đi qua thấu kính không hội tụ tại một vị trí chung vì tia sáng đi theo trục đứng hội tụ ở điểm nằm trước điểm hội tụ của các tia sáng đi theo trục ngang.
Mắt thường không thể dùng khả năng điều tiết để điều chỉnh sự loạn thị bởi vì mắt chỉ có thể điều chỉnh độ cong của hai trục đồng thời với nhau, mà mỗi trục lại cần một sự điều chỉnh độ cong khác nhau. Do đó, nếu không có kính điều chỉnh phù hợp thì mắt người loạn thị không thể nhĩn rõ vật được.