- Trang chủ
- Phác đồ - Test
- Phác đồ điều trị bệnh lý hô hấp
- Phác đồ điều trị cấp cứu Shock phản vệ
Phác đồ điều trị cấp cứu Shock phản vệ
Biên tập viên: Trần Tiến Phong
Đánh giá: Trần Trà My, Trần Phương Phương
Điều trị chung cho shock
Điều trị triệu chứng và nguyên nhân phải diễn ra đồng thời. Trong tất cả trường hợp:
Khẩn cấp: Chú ý ngay tới bệnh nhân.
Độ ấm của da.
Đặt bệnh nhân nằm phẳng, nâng chân (trừ trong suy hô hấp, phù phổi cấp).
Đặt ngay một đường truyền tĩnh mạch ngoại vi, sử dụng ống cỡ nòng lớn (16G ở người lớn).
Trị liệu ôxy, thông khí hỗ trợ trong trường hợp suy hô hấp.
Hỗ trợ hô hấp và ép tim ngoài nồng ngực trong trường hợp ngừng tuần hoàn.
Nối máy theo dõi: ý thức, mạch, huyết áp, CRT, tỷ lệ hô hấp, nước tiểu theo giờ (ống thông tiểu) và những vết lốm đốm da.
Điều trị cụ thể cấp cứu shock phản vệ
Xác định nguyên nhân và loại bỏ nó, ví dụ dừng tiêm hoặc truyền, nhưng nếu đang truyền tĩnh mạch, duy trì đường dẫn tĩnh mạch.
Sử dụng ngay epinephrine (adrenaline) tiếp bắp vào trước bên của đùi. Trong trường hợp hạ huyết áp, phù nề họng thanh quản, khó thở:
Dùng dung dịch không pha loãng (1: 1000 = 1 mg / ml) và một ống tiêm 1 ml chia mức 0,01 ml:
Trẻ em dưới 6 tuổi: 0.15ml.
Trẻ em từ 6 đến 12 tuổi: 0.3ml.
Trẻ em trên 12 tuổi và người lớn: 0.5ml.
Ở trẻ em, nếu ống tiêm 1 ml không có sẵn, sử dụng giải pháp pha loãng, tức là thêm 1 mg epinephrine với 9ml của natri clorid 0,9% để có được một 0,1 mg / ml dung dịch (01:10 000):
Trẻ em dưới 6 tuổi: 1.5ml.
Trẻ em từ 6 - 12 tuổi: 3 ml.
Cùng thời điểm này, đồng thời sử dụng truyền nhanh Ringer lactate hoặc natri clorid 0,9%: 1 lít ở người lớn (mức tối đa), 20 ml / kg ở trẻ em. Lặp lại nếu cần thiết.
Nếu không thấy cải thiện lâm sàng, lặp lại tiêm bắp epinephrine mỗi 5 - 15 phút.
Trong trường hợp sốc vẫn tồn tại sau 3 mũi tiêm bắp, sử dụng epinephrine truyền tĩnh mach là cần thiết: Sử dụng một dung dịch pha loãng, nghĩa là thêm 1 mg epinephrine (1: 1000) với 9 ml natri clorid 0,9% để có được 0,1 mg / ml dung dịch (1:10 000):
Trẻ em: 0,1-1 microgram / kg / phút.
Người lớn: 0,05 đến 0,5 microgam / kg / phút.
Corticosteroid không có hiệu quả trong giai đoạn cấp tính. Tuy nhiên, phải được chỉ định ít nhất một lần cho bệnh nhân đã ổn định để ngăn ngừa tái phát trong ngắn hạn: Hydrocortisone hemisuccinate tiêm bắp hay tĩnh mạch:
Trẻ em: 1- 5 mg / kg / 24 giờ trong 2 hoặc 3 mũi tiêm
Người lớn: 200 mg mỗi 4 giờ.
Ở bệnh nhân co thắt phế quản, epinephrine thường hiệu quả. Nếu co thắt phế quản bền bỉ, cho 10 nhát salbutamol hít.
Truyền tĩnh mạch dopamine hoặc epinephrine đòi hỏi các điều kiện sau đây
Giám sát y tế tại bệnh viện;
Sử dụng một tĩnh mạch chuyên dụng (không truyền / tiêm khác trong tĩnh mạch này), tránh nơi tam giác khuỷu tay nếu có thể;
Sử dụng bơm tiêm điện;
Tăng liều và tìm liều thích ứng theo đáp ứng lâm sàng;
Giám sát chuyên sâu về quản lý thuốc, đặc biệt là khi thay đổi ống tiêm.
Thí dụ:
Dopamine: 10 microgam / kg / phút ở bệnh nhân 60 kg.
Liều hàng giờ: 10 (microgram) x 60 (kg) x 60 (phút) = 36 000 microgram / giờ = 36 mg / giờ trong một ống tiêm 50 ml, pha loãng 200 mg - ống dopamin với natri clorid 0,9% để có được 50 ml dung dịch chứa 4 mg dopamine mỗi ml.
Đối với một liều 36 mg / giờ, định lượng (4 mg / ml) 9 ml / giờ.
Nếu không có bơm tiêm điện, pha loãng trong chai dịch có thể được xem xét. Tuy nhiên, quan trọng là phải xem xét các rủi ro liên quan đến phương thức này (vô tình bolus hay quá liều). Phải được theo dõi liên tục để ngăn chặn bất kỳ, thậm chí nhỏ, thay đổi liều lượng quy định.
Ví dụ epinephrine:
Người lớn:
Pha loãng 10 ống 1 mg epinephrine (10 000 microgram) trong 1 lít glucose 5% hoặc natri clorid 0,9% để thu được dung dịch có chứa 10 microgram epinephrine mỗi ml. Biết rằng 1 ml = 20 giọt, ở người lớn nặng 50 kg:
0,1 microgram / kg / phút = 5 microgam / phút = 10 giọt / phút.
1 microgram / kg / phút = 50 microgram / phút = 100 giọt / phút vv.
Trẻ em:
Pha loãng 1 ống 1 mg epinephrine (1000 microgram) trong 100 ml glucose 5% hoặc natri clorid 0,9% để thu được dung dịch có chứa 10 microgram epinephrine mỗi ml.
Đối với sử dụng một bộ truyền nhi khoa; 1 ml = 60 giọt, đối với trẻ em 10 kg:
0,1 microgram / kg / phút = 1 microgram / phút = 6 giọt / phút.
0,2 microgram / kg / phút = 2 microgam / phút = 12 giọt / phút vv.
Bài viết cùng chuyên mục
Phác đồ điều trị cơn động kinh co giật
Hầu hết các cơn động kinh tự hạn chế một cách nhanh chóng, sử dụng ngay thuốc chống co giật là không đúng phương pháp.
Phác đồ điều trị tràn mủ màng phổi
Mủ màng phổi phải được điều trị nội trú tại bệnh viện, ở các đơn vị có khả năng đặt ống dẫn lưu màng phổi, các trường hợp nhiễm trùng, nhiễm độc nặng.
Phác đồ điều trị shock tim
Digoxin không còn nên sử dụng cho sốc tim, trừ những trường hợp hiếm hoi khi một nhịp tim nhanh trên thất, đã được chẩn đoán bằng điện tâm đồ.
Phác đồ điều trị giãn phế quản
Những trường hợp giãn phế quản nặng, vi khuẩn kháng thuốc, thường cần dùng kháng sinh dài ngày hơn, hoặc bội nhiễm do Pseudomonas aeruginosa.
Phác đồ điều trị nhiễm virus đường hô hấp trên ở trẻ em
Trong trường hợp không thở rít thì hít vào, hoặc co rút cơ hô hấp, điều trị theo triệu chứng, đảm bảo đủ ẩm, tìm kiếm sự chăm sóc y tế nếu các triệu chứng xấu hơn.
Phác đồ điều trị viêm phổi dai dẳng
Viêm phổi dai dẳng có thể khó điều trị, phải xem xét các nguyên nhân như bệnh lao hoặc bệnh phổi nang, đặc biệt là ở những bệnh nhân mắc HIV/AIDS.
Phác đồ điều trị viêm phổi cộng đồng
Thời gian dùng kháng sinh từ 7 đến 10 ngày nếu do các tác nhân gây viêm phổi điển hình, 14 ngày nếu do các tác nhân không điển hình, trực khuẩn mủ xanh.
Phác đồ điều trị tăng áp động mạch phổi
Thuốc chẹn kênh calci, thường chỉ định cho tăng áp động mạch phổi nguyên phát, các thuốc thường dùng là nifedipin 20mg 8 giờ 1 lần.
Phác đồ điều trị hóa chất ung thư phổi nguyên phát
Tính nhạy cảm của u phổi và chu trình phát triển, các tế bào phân chia nhanh nhạy cảm hơn với điều trị hoá chất, đặc biệt, khi tế bào đang phân chia.
Phác đồ điều trị viêm xoang cấp
Viêm xoang cấp tính là tình trạng viêm nhiễm của một hoặc nhiều hốc xoang do nhiễm trùng hoặc dị ứng. Hầu hết các bệnh nhiễm trùng xoang cấp tính là do virus và tự khỏi trong vòng 10 ngày.
Phác đồ điều trị bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính giai đoạn ổn định
Các thuốc giãn phế quản sử dụng điều trị bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính, ưu tiên các loại thuốc giãn phế quản dạng phun hít khí dung.
Phác đồ điều trị viêm phổi ở trẻ em trên 5 tuổi và người lớn
Viêm phổi ở trẻ em trên 5 tuổi và người lớn thực sự có thể do vi-rút, phế cầu khuẩn và Mycoplasma pneumoniae gây ra.
Phác đồ điều trị lao phổi
Bệnh lao phổi do vi khuẩn Mycobacterium tuberculosis gây ra. Lây lan qua việc hít phải các giọt hô hấp bị nhiễm bệnh từ bệnh nhân lao đang hoạt động.
Phác đồ điều trị viêm xoang cấp tính
Điều trị kháng sinh là cần thiết trong trường hợp chỉ có viêm xoang do vi khuẩn, nếu không, viêm xoang nặng ở trẻ em có thể gây ra biến chứng nghiêm trọng.
Phác đồ điều trị áp xe phổi
Có thể nội soi phế quản ống mềm để hút mủ ở phế quản, giúp dẫn lưu ổ áp xe, soi phế quản ống mềm còn giúp phát hiện các tổn thương gây tắc nghẽn phế quản.
Phác đồ điều trị tràn khí màng phổi
Tràn khí màng phổi áp lực dương nhịp thở trên 30 lần phút, nhịp tim trên 120 lần phút, huyết áp tụt, trung thất bị đẩy lệch về bên đối diện.
Phác đồ điều trị sán lá phổi
Biện pháp dự phòng bệnh tốt nhất là chỉ ăn, uống đồ đã nấu chín, rửa sạch tay, đồ dùng đun nấu ngay sau khi tiếp xúc với cá, tôm, cua sống.
Phác đồ điều trị bệnh bạch hầu
Bạch hầu là một bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn Corynebacterium diphtheriae, lây lan từ người này sang người khác qua hít phải các giọt hô hấp bị nhiễm bệnh của những người có triệu chứng hoặc không.
Phác đồ điều trị viêm tai giữa cấp (AOM)
Điều trị sốt và đau: paracetamol, làm sạch tai bằng dịch là chống chỉ định nếu màng nhĩ bị rách, hoặc không thể quan sát đầy đủ màng nhĩ.
Phác đồ điều trị thiếu máu huyết tán
Trong một số trường hợp, đặc biệt là ở trẻ em bị sốt rét nặng, thiếu máu có thể gây ra suy tim, có thể được bù bằng cách truyền máu.
Phác đồ điều trị bệnh sán máng phổi (Pulmonary Schistosomiasis)
Ngày nay, người ta còn phát hiện thấy nhiều trường hợp mắc schistosomiasis, ở cả những nước không có yếu tố dịch tễ, do tình trạng di cư và khách.
Phác đồ điều trị viêm phế quản mãn tính
Ho trong 3 tháng liên tiếp mỗi năm trong 2 năm liền, không khó thở lúc khởi bệnh, khó thở phát triển sau nhiều năm, trước khi gắng sức.
Phác đồ điều trị bệnh động kinh
Một sự gián đoạn đột ngột của điều trị có thể gây tình trạng động kinh, tỷ lệ giảm liều thay đổi theo thời gian điều trị; thời gian điều trị càng dài, thời gian giảm liều cũng dài.
Phác đồ điều trị bệnh nhân shock (sốc) do xuất huyết
Ưu tiên khôi phục lại khối lượng máu trong lòng mạch, càng nhanh càng tốt, đặt 2 đường truyền tĩnh mạch ngoại vi.
Phác đồ điều trị nấm phổi
Điều trị cơ bản là corticoid đường uống, nhằm làm giảm phản ứng viêm quá mẫn với Aspergillus, hai tuần đầu dùng prednisolon 0,5 mg kg ngày, sau đó giảm dần.
