Xem tướng về thảm kịch Vương Ấu Ngọc

2017-10-02 11:49 AM

Hậu hội dã tri câu hữ nguyện, vị trí hà nhật thị giai kỳ, tâm hạ sự, loạn như tì, hảo thiên long dạ hoàn hư quá, cô phụ ngã, lưỡng tâm tri nguyện quân gia.

Biên tập viên: Trần Tiến Phong

Đánh giá: Trần Trà My, Trần Phương Phương

Vào cuối đời Đường, các tay thương nhân với giới quan lại đi qua vùng Tương Giang, tất cả đều biết và say mê một ca kỹ nổi danh tài sắc: Vương Ấu Ngọc. Họ bảoo nhau, ai đã đến thành Hoành Dương mà chưa được nhìn Vương Ấu Ngọc, tên đó là con lừa.

Đám sĩ đại phu lại càng say mê Vương Ấu Ngọc hơn nữa vì nàng rất tinh thông văn mặc, giỏi làm thi từ. Nhiều thi sĩ tiếng tăm đương thời khuyên nàng bỏ Hoành Dương, kinh đô của thương mại để về Trường An, kinh đô của văn học và chính trị, nhưng Vương Ấu Ngọc không nghe vì thâm tâm nàng không muốn làm khôi thủ chốn phong trần mà mong kiếm một người chồng để có thể sống hạnh phúc dưới mái gia đình, chỉ hiềm nỗi chưa gặp người tri kỷ.

Vương Ấu Ngọc vừa đẹp vừa tài hoa lại vừa giàu có nên nàng rất kiêu kỳ.

Một ngày kia có kẻ phiêu dãng hào hoa tên Liễu Phú theo đám thương nhân đi từ Lạc Dương tới Lĩnh Nam, neo thuyền nghỉ tại Hoành Dương đã gặp Vương Ấu Ngọc. Chỉ một đêm thơ hoa và rượu, cả hai người bỗng yêu đến nỗi không muốn rời nhau. Vương Ấu Ngọc đề nghị nguyện làm vợ của chàng. Liễu Phú lặng thinh. Sáng hôm sau, họ chia tay. Liễu Phú nhớ Ngọc không theo thương thuyền đi Lĩnh Nam nữa, chàng ở lại Hoành Dương nhưng không tới thăm nàng, vì Liễu Phú chỉ còn tiền đủ ăn cơm trong mấy ngày thôi. Ba bốn hôm sau, Vương Ấu Ngọc mới biết tin người yêu vẫn ở Hoành Dương nàng tức tốc đi tìm, họ gặp nhau trong niềm cảnh vừa hân hoan vừa sầu tủi.

Ngồi trên thuyền thả trôi trên dòng Tương Giang, Liễu Phú giải thích lý do tại sao chàng lại lặng thinh trước lời đề nghị kết giải đồng tâm của Ngọc.

Trước đây, do một chuyện bất bình, chàng đã phạm tội sát nhân, có người đàn bà chứng kiến ép buộcchàng phải lấy bà ta, nếu không sẽ đi tố giác với quan phủ.

Vương Ấu Ngọc nghe xong, nàng rất vui vẻ nói có thể giải quyết chuyện đó dễ dàng bằng tiền bạc. Ngay tối hôm ấy , Liễu Phú về Trường Sa gặp vợ con thương lựơng. Vợ Liễu Phú bằng lòng bán chồng cho Vương Ấu Ngọc với giá 200 vạn tiền (mội vạn tiền giá trị một lạng vàng), Phú quay lại Hoành Dương cho Ngọc hay, Ngọc bán hết tư trang cộng với số tiền dành dụm đem đến đưa vợ Phú.

Hạnh phúc hai người tràn ngập thế gian. Nhưng số mệnh Vương Ấu Ngọc mỏng manh quá. Chưa được bao lâu thì cha Liễu Phú mất, Phú phải về Lạc Dương cư tang.

Lúc chia tay, Vương Ấu Ngọc bảo Liễu Phú Em sẽ chờ anh, dù bao nhiêu lâu chăng nữa em vẫn chờ.

Khi Liễu Phú đi rồi, Âu Ngọc đem châu báu đổi thành tiền, từ bỏ hẳn kỹ viện, mướn một căn nhà nhỏ vùng phụ cận Hoành Dương sống âm thầm chờ Liễu Phú.

Liễu Phú đi tới nữa năm rồi mà chẳng có một tin tức nào cả, khiến Vương Ấu Ngọc nóng ruột vô cùng. Các bạn của Ngọc cho rằng Liễu Phú là kẻ bạc tình, khuyên Ngọc nên phục xuất thi thố cái tài ca vũ thi từ. Ngọc cho rằng Liễu Phú nhất định không phải là con người phụ bạc.

Một năm trôi qua, vẫn biệt âm vô tín.

Vương Ấu Ngọc cắt một lọn tóc bỏ vào phong thư, thuê người đi tìm Liễu Phú. Ưu uất tương tư đã bắt đầu àm cho Ngọc trở nên tiều tụy.

Phần Liễu Phú, chàng đâu có phải là kẻ vong tình. Khi vừa đặt chân tới Lạc Dương thì bị quan quân bắt bỏ ngọc, hoàn toàn bị cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài.

Người của Ngọc cho biết chẳng tìm ra tung tích Liễu ở đâu.

Chuyện tình đau khổ của Ngọc lan truyền khắp vùng Tương Giang. Ai cũng cười Vương Ấu Ngọc là ngu dại. Đau khổ, Ngọc thành bệnh, tiền thì tiêu hết, bệnh không thuyên giãm.

Có nhiều phú thương nhờ mối lái muốn kết hôn với nàng nhưng nàng vẫn một mực cự tuyệt với ý nguyện chờ Liễu Phú đến hơi thou cuối cùng.

Hết tiền, Vương Ấu Ngọc đành phải ôm đàn ra đầu đường đầu chợ đứng ca để kiếm ăn độ nhật.

Giữa lúc ấy thì tin tức Liễu Phú đến với nàng, đó là một bài thơ từ phú viết từ trong ngục gửi ra như sau:

“Nhân gian tối khổ, tối khổ thị phân ly

Quân ái ngã, ngã ái quân, thanh thảo ngạn đầu nhân độc lập

Họa thuyền đông khứ lỗ thanh trì

Sở thiên đê, hồi vọng xứ lưỡng y y

Hậu hội dã tri câu hữ nguyện, vị trí hà nhật thị giai kỳ, tâm hạ sự, loạn như tì, hảo thiên long dạ hoàn hư quá, cô phụ ngã, lưỡng tâm tri nguyện quân gia, ai trường tại, nhất song phi“

nghĩa là:

“Điều khổ nhất nhân gian là cảnh phân ly

Tôi yêu em, em yêu tôi, ngọn cỏ xanh mướt đầu sông một mình đứng ngóng trông con thuyền lặng lẽ xuôi về bên đông, tiếng bơi chèo chầm chậm.

Trời nước Sở nặng u buồn, người đứng vọng phía xa lòng cô tịch.

Ngày gặp nhau chúng ta sẽ hiểu, nhưng bao giờ chúng ta mới được hội ngộ, tâm sự rối bòng bong, hôm nay đêm mai trôi mãi. Dù em có phụ tôi thì tâm hồn tôi vẫn nguyện được cùng em như chim liền cánh“.

Vương Ấu Ngọc đọc thuộc bài từ, biết người yêu còn nhớ đến mình, sung sướng hôm ấy nàng cất tiếng ca âm thanh thống thiết, ai nghe cũng rơi lệ.

Nữa tháng sau, Vương Ấu Ngọc chết, trong cây đàn người ta tìm thất bài từ ai oán kia.

Tin Vương Ấu Ngọcchết làm cả thành Hoành Dương xôn xao, bạn bè cùng những người ái mộ nàng mỗi người quyên góp ít tiền xây cho Âu Ngọc một ngôi mộ tuyệt đẹp với tấm bia đề: “Liễu thị phu nhân chi mộ“

Tại sao kết quả cuộc đời của Ngọc như vậy ?

Trong sử của Tướng Mệnh học có ghi lý do với mấy chữ: “Dữ Mai Phi đồng cách, Ấu Ngọc mãn diện sầu dung“. (Cũng như Mai ngày xưa, nàng Vương Ấu Ngọc có tướng mãn diện sầu dung đầy mặt là vẻ buồn).

Mãn diện sầu dung là tướng ly phu. Theo tướng lý, nét mặt người đàn bà nên lấy vui mãn diện tiếu dung làm thiện tướng. Dù cho bộ vị có khuyết hãm chăng nữa, nếu được cách mãn diện tiếu dung cũng vớt vát lại được nhiều phần. Xin đừng lầm vẻ mãn diện tiếu dung với vẻ lả lơi chớt nhả. Mai Phi là ai? Là một sủng phi của vua Đường Minh Hoàng, vua say mê nàng vì đôi mắt thật buồn, đến khi Dương Quí Phi nhập cung thì Mai Phi thất sủng bị giam vào lãnh cung.

Bài viết cùng chuyên mục

Tướng khu vực của mặt: lục phủ thập nhị cung

Lục phủ nói thâu tóm lại là vùng ven biên của mặt, bảo vệ cho ngũ quan, ngũ nhạc tứ độc. Ta nói mặt người có góc cạnh là nói đến những xương cốt thuộc lục phủ.

Tướng mệnh phụ nữ tối kỵ đới đào hoa

Những phụ nữ dâm đãng, đám ca nhi, bọn con gái của vũ trường những bà thiếp hầu bị bỏ rơi, hoặc những giai nhân danh tiếng.

Tướng mắt: nhãn tướng

Thần khí không bao giờ thoát ly hình hài dù chỉ trong giây phút. Thần khí đi mất, sinh mệnh không còn. Thần khí thực tế là lực lượng của sinh mệnh.

Tướng tinh thần mạnh xương cốt khỏe: quý phú thọ khang ninh

Thần cường cốt tráng mới chịu được gió mưa, nóng rét, mệt nhọc, đói khổ. Có chịu được mới kiên trì chiến đấu mà tạo nên sự nghiệp.

Tị tướng: tướng mũi

Sống mũi cao, chuẩn đầu nở nang đầy đặn, mũi thẳng như đốt trúc, mũi đọng như trái mật, suốt đời không mắc tai hoạ, hưởng phú quý lâu bền.

Tướng người không tước hình, tước hình, nhạn hình

Tước hình mâu cấp tính tham dâm Đa nhiếp đa kinh hỉ mậu lâm Y thực gian tân tùy phận độ Đắc y đại ha tích đôi kim.

Tướng người phượng hình, hạc hình, lạc đà hình

Đầu viên, ngách khoát mục tinh thần Hình sưu, hạng trường ngọc khiết thân Thanh hướng tính linh hành tự hạc Đường đường tướng mạo tác nguyên thần.

Tướng người thượng trường hạ đoản, hạ đoản thượng trường

Thượng trường hạ đoản chủ phú quý, trái lại thượng đoản hạ trường là khốn khó, điều này đã thành một định luật ghi trong tướng pháp.

Tướng mũi nữ nhân

Chế độ xã hội trong đó người đàn bà chấp nhận đức ông chồng làm chủ thể, thì đương nhiên phu tinh cũng trở nên quan trọng với tướng số đàn bà.

Phép phối hợp của thuật coi tướng

Thế gian cực hiếm người mười phân vẹn cả mười. Đa số được một hay hai điểm tốt. Những điểm tốt ấy sẽ thành xấu nếu nó không có sự phối hợp.

Tinh hoa tướng pháp

Không thể căn cứ vào một điểm để bảo là đẹp, cũng không thể vì nhất ác mà bảo rằng hung. Cần phải biết phép gia giảm thừa trừ.

Tướng người hình hữu dư thần bất túc và hình bất túc thần hữu dư

Tướng mệnh khảo luận, trước khi hạ đoán, cần phải xem tinh thần cái người phạm tướng hình bất túc ra sao đã. Nếu thần hữu dư thì không thể hạ đoán thế được.

Tướng hồng nhan bạc mệnh

Hồng nhan còn cần điều kiện khác nữa là chứa chất tài hoa, thông tuệ, duyên dáng và tình tứ, nếu đẹp mà ngu như bò thì không thể liệt vào loại hồng nhan.

Người có tướng cầm thú

Tướng cầm tướng thú đã thành hình cục thì tính chất phú quý, bần tiện thọ yểu càng rõ rệt, đồng thời ở trong hình cục, những tướng gì tách riêng ra.

Cái mũi và đời người

Người quý vị tất đã giàu, người giàu không chắc đã thiện. Cho nên hai loại người này không chắc đã được vui sướng và thiện chung.

Thanh tướng: xem tướng tiếng nói

Muốn thuyết phục ai trước hết phải có một âm thanh truyền cảm cái đã. Nói nghĩa lý mà âm thanh nhức nhối lỗ tai chẳng ai thèm nghe.

Tướng người lư hình, dương hình, mã hình, hồ hình, trư hình

Dương hình phú thọ yêu tu nhiêm Ngọa cốt băng cơ tửu sắc kiêm Cử động thần hòa trung thực tính Bất tu đới nộ hữu uy nghiêm.

Xem tướng kẻ ác

Tướng kẻ ác thường đi đôi với tướng hung tử. Trông thấy những người mang tướng ấy dù có nói khéo thế nào cũng chớ có gần.

Tướng nhan sắc và tướng cách

Chỉ có tướng cách tốt mới khả dĩ có một thân phận hay, nếu tướng cách xấu thì thân phận nhất định dở. Đó là lý luận của tướng học đã xây dựng trên mấy ngàn năm kinh nghiệm.

Tướng tình duyên xấu

Mặt dài, trán cao gọi là mã diện, người đàn bà mã diện hay cô độc không lấy chồng, hoặc khắc phu lấy chồng chồng chết, hoặc chín hãm vào mối tình bất chính.

Câu chuyện về tướng mũi nữ nhân

Đoạn khước sơn căn tiêm khước tị. Hình phu vị liễu lưu hình nhĩ. Đàn bà mà sơn căn gẫy hãm, mũi nhọn là tướng hình phu khắc tử.

Xem tướng khí sắc phụ nữ

Thần là mầm của tinh. Tinh khoẻ nên thần sáng. Thần sáng thì mắt thanh tú. Cho nên trai cần có đôi mắt hắc quang sạ nhân.

Tướng người có tứ độc, ngũ nhạc, ngũ quan

Sở dĩ phải phân ra như vậy là vì tai mắt mũi miệng được xem tướng trên hai bộ phận, hình bên ngoài và khoảng trống bên trong, khoảng trống ấy.

72 tướng dâm của phụ nữ

Đọc 72 tướng của Viên Liễu Trang kể trên đây, đàn bà chẳng mấy ai tránh khỏi không có một trong những tướng đó. Nếu vậy thì đàn bà tiện dâm hết rồi còn gì.

Tướng khí trong sáng nhưng hình yếu đuối: tài cao mà mệnh bạc

Ngoại biểu thanh tú thông tuệ, bản chất thân thể yếu đuối, lúc nào cũng tựa người ốm đau mà không phải ốm đau.